Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012


Ngoài nước Pháp, quốc gia mà tôi coi như quê hương thứ 2, thì Ý chắc chắn là quốc gia tôi coi như …quê hương thứ 3. Tôi luôn có một cảm giác khó xử mỗi khi người ta hỏi câu « giữa Pháp và Ý bạn thích quốc gia nào hơn ». Thật khó trả lời vì cả hai đều là những điểm đến hàng đầu thế giới với 2 trường phái khác nhau. Nó cũng giống như phải so sánh giữa vẻ đẹp của hai người phụ nữ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, giữa Monica Bellucci và Sophie Marceau. Tôi mê cả hai và tôi còn nhớ mãi cái thời điểm chọn quốc gia để đi du học. Tôi rất muốn theo học ngành kiến trúc và oái oăm thay cả Pháp và Ý đều là sự lựa chọn thích hợp. Phải đấu tranh lắm tôi mới chọn được người đẹp của mình : Pháp. Thế nhưng trong 8 năm du học bên Pháp, tôi vẫn không khỏi nghĩ đết đất nước hình chiếc ủng. Làm sao để có thể sở hữu được cả hai người đẹp đây ? Và thế là tôi chọn một phương án : vẫn sống một cuộc sống bình thường bên Pháp và dành thật nhiều thời gian rỗi để đến viếng thăm nước Ý láng giềng.

Tôi đi du lịch sang Ý nhiều lần lắm. Tôi cũng đã thăm khoảng 50%, cũng có thể coi là kha khá với một du khách. Nhưng cái chính tôi nói ở đây không phải là số lượng mà là chất lượng. 50% không chỉ hiển thị bằng số lượng điểm đến tôi đã từng thăm mà còn là hiểu biết của tôi về quốc gia này : ngôn ngữ (tôi tự học tiếng Ý), lịch sử, ẩm thực, chính trị, âm nhạc… Và còn một điều nữa khiến tôi có một cảm giác đặc biệt mỗi khi nhắc đến quốc gia này…dù gì thì bạn gái cũ của tôi cũng là người Ý (gốc vùng Napoli). Sara di Santo, một cô gái với vẻ đẹp đặc trưng Ý, tóc đen nước da nâu và mắt xanh da trời. Tôi đã không ít lân đến thăm gia đình cô ta và tìm hiểu được rất nhiều điều thú vị về người Ý , những người sùng đạo, yêu bóng đá, sành điệu

Tôi không muốn đếm số lần mà tôi quay lại Ý vì nó quá nhiều . Cái mà tôi muốn ở đây là để chia sẻ với các bạn tình yêu của tôi với xứ sở mỳ ống.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến